Đêm Giao thừa ấm áp tình người
Tối 30 Tết năm Nhâm Dần (1962), giữa tiết trời rét mướt và làn mưa bụi lất phất, Bác Hồ đã quyết định đến thăm gia đình chị Nguyễn Thị Tín – một hộ nghèo tại phố Lý Thái Tổ, Hà Nội. Chồng chị Tín mất sớm, để lại ba đứa con nhỏ; chị phải làm công nhật, ai thuê gì làm nấy để nuôi con.
Cuộc gặp gỡ đầy xúc động
Khi Bác bước vào nhà, chị Tín sửng sốt, chiếc đòn gánh rơi khỏi vai, thùng sắt kêu loảng xoảng. Các con chị reo lên: “Bác Hồ! Bác Hồ!” rồi chạy lại quấn quýt bên Bác. Chị Tín xúc động ôm chầm lấy Bác và bật khóc. Bác nhẹ nhàng vuốt tóc chị và an ủi: “Năm mới sắp đến, Bác đến thăm thím, sao thím lại khóc?”
Lời dặn dò ân cần
Bác hỏi han công việc của chị Tín và biết chị làm phu khuân vác ở Văn Điển. Bác động viên: “Như vậy là làm công nhân chứ, sao lại gọi là phu?” Bác ân cần dặn dò chị về việc làm ăn và việc học hành cho các cháu.
Hành động thiết thực sau chuyến thăm
Sau Tết, Bác chỉ thị cho Ủy ban hành chính Thành phố Hà Nội chú ý tạo công ăn việc làm cho những người lao động gặp nhiều khó khăn như chị Tín. Hành động này thể hiện sự quan tâm sâu sắc và thiết thực của Bác đối với đời sống của nhân dân.